Sách Tìm Hiểu Về Phong Thủy

33. Truyền Kỳ Nhà Thi Thánh Đỗ Phủ

Nhà thi Thánh Đỗ Phủ, trong bài thơ Thạch Qũy Các, có miêu tả Đào Uyên Minh khi vui sống ở chốn điền viên như sau:

Ưu du tạ khang lạc, phóng lãng Đào Bành Trạch

Chốn vui nhàn hạ như ông Ta Khang Lạc, ngao du phóng đãng giống Đào Bành Trạch

Xem thêm các mẫu Thạch Anh Vụn:

https://kimtuthap.vn/cung-cap-da-thach-anh-vun-phong-thuy-dai-nen-nha-dung-trong-xay-dung/

Thi nhân nổi tiếng đời Tần là Đào Tuyên Minh thường khuân gạch để tập tính siêng năng và khuyên người ta chớ bỏ phí tấc bóng, ông chính là tằng tôn (cháu 4 đời) của Đào Khảm. Đào Tuyên Minh bản tính thẳng thắn phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết, chỉ vì vấn đề cơm áo, ông phải miễn cưỡng ra nhận một chức quan nhỏ. Có 1 bài ký lục nổi tiếng: Khi ông nhận chức Huyện Lệnh Bành Trạch chưa đầy 3 tháng, ông đã xin từ chức và chấp nhận sự đói rét. Nhất định không chịu vì số lượng 5 đấu gạo mà phải khom lưng uốn gối. Đồng thời ông ngâm 1 bài thơ “Quy khứ lai từ’, rồi cởi áo mũ trở về nhà.

Huyễn Bành Trạch hiện nay là vùng bắc bộ của tỉnh Giang Tây. Ở nơi đây, có nhiều chuyện lịch sử từ ngàn xưa được truyền tụng, cho nên có nhiều ý niệm về xa xưa. Những ai đi từng ngao du qua vùng này, ít có người lại không cảm thấy một sự thần giao với cổ nhân.

Thế nhưng, ngoài câu chuyện cũ về Đào Huyện Lệnh, tại huyện Bình Trạch còn có một truyền thuyết về phong thủy hết sức thú vị. Truyền thuyết này thường được toàn thể các vị bô lão trong huyện luôn luôn nhắc nhở.

Câu chuyện xảy ra vào thời nhà Tống. Có 1 vị nhân sĩ họ Bành, cả nhà di cư từ phương Bắc đến định ùng này. Gia đình này vốn là người phương bắc, nền tất cả đàn ông con trai vóc người đều cao lớn, mày kiếm râu rồng. Không ngờ từ đời thứ 3 trở đi, không những nhân đinh càng hiếm hoi, thân hình của đám con cháu ngày càng thấp bé. Tới đời thứ 6, lại sanh ra những chú bé hình dáng tủn mủn. Rồi lâu ngày, người trong thôn xóm, đều gọi nhà họ Bành là “nhà thằng lùn”, câu này thường được dùng làm đề tài đùa rỡn

Một hôm, có 1 ông thầy phong thủy đến huyện Bình Trạch để quan sát địa lý, trong khi đi đường, vì phải bôn ba trên con đường quá dài, sức không chịu nổi, khi đến nơi thời bị hôn mê, cả nhà họ Bành từ lớn đến nhỏ, thấy như vậy, bèn xúc nhau đó ông vào nhà, mời thầy thuốc dên điều trị. Lại tấu ngay một bát cháo gà nói g hổi cho ông thấy ăn để bổ dưỡng cơ thể.

Ông thầy phong thủy họ Sái này có vẻ người tiên phong đạo cốt, trải qua 3 ngày hôn mê bất tỉnh, mới lần lần hồi tỉnh. Trong khi thở dài 1 tiếng, ông hé mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy cửa sổ, ghế ngồi đều sạch sẽ, tuyệt nhiên không thấy bóng dáng 1 người. Ở ngoài nhà, gió thổi hiu hiu, mặt trời sáng đẹp. Trong lúc này, ông không biết mình đang ở chỗ nào?

Tiên sinh có được khỏe không?

Đột nhiên, tiếng nói ôn tồn hòa nhã phát ra từ phía dưới. Ông thầy địa lý nghe thấy rõ tiếng người, bèn đưa mắt nhìn bốn phía, nhưng không hề thấy 1 bóng người tự nghĩ: Hay có người biết thuật tàng hình? tại sao chỉ thấy tiếng người, mà chẳng thấy bóng người.

Ông ta bèn gắng gượng trở mình quan sát, thời trước mắt có 4, 5 người xuất hiện từ phía dưới giường tiến tới.

Thầy phong thủy thốt lên 2 tiếng “ói chà” sau khi đưa mắt nhìn qua, làm sao mà trước giường đứng lố nhố một lũ người lùn. Phải chăng trong lúc bị hôn mê, ta đã tới 1 vùng kỳ quái nào đó và ông đã không thể tụ chế, mà nói lớn: Phải chăng đây là “nước người lùn”.

Cả nhà họ Bành, sau khi nghe lời nói đó, liền cho rằng người ta chế giễu nhà toàn những người lùn, trong lòng cảm thấy đau đớn, cùng ôm nhau mà khóc sướt mướt.

Trong số này, có ông già họ Bành tính tình ẩn trọng, sau khi hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, với một giọng nói nghẹn ngào, ông trình bày:

“Tiên sinh có một điểm chưa được rõ. Nhà tôi vốn là người phương bắc. Tổ tiên chúng tôi đều cao lớn phi thường, người nào cũng mình cao 9 thước. Chỉ từ ngày từ phía bắc di cư về phương nam, kể từ đời thứ ba mọi người sinh ra, vóc người đều tủn mủn, thấp bé quá mức, chúng tôi cũng không rõ lý do tại sao, đến nỗi ngày nay xảy ra cơ sự như vậy.

Sau khi đã hỏi rõ nguyên ủy, thầy phong thủy họ Sài động lòng thương xót. Lại biết, trong mấy ngày vừa qua ông hôn mê, cả nhà họ Bành đều nhiệt tình khoản đãi, đang hổ thẹn vì chưa biết lấy gì để báo đáp. Vậy tốt hơn là đem những gì mà mình đã học được, giúp cho nhà này đặt lại dương cơ, hy vọng từ nay về sau không còn sinh ra những người thấp bé như vậy nữa, hầu báo đáp ) chút ân tình.

Do đó, sau mấy ngày điều dưỡng, thân thể được bình phục. Hôm đó, thầy phong thủy dậy thật sớm, đi một mình ra ngoài quan sát ngôi nhà họ Bành đang ở. Ngay thì ông thầy mở cửa lớn ra quan sát, ông thấy ngay mất tiền căn nhà chỉ có vài bước đất bỏ trống, trước mắt, án sơn quá ép sát, trong lòng cảm thấy bồn chồn, đau đớn vô cùng. Sau khi quan sát. Ông thầy đã thấy rõ được nguyên do đôi ba phần. Kế đó, ông tiếp tục quan sát mọi người từ trong nhà đến ngoài nhà. Sau đó, ông đã thốt nên lời: “nguyên nhân hoàn toàn do phong thủy mà ra”. “Chẳng biết vào lúc nào, họ Bành lại xảy ra những sự kiện này? ý tiên sinh nói như thế là sao? Xin tiên sinh cho biết tôn ý?” Có hai người trong họ Bành tỏ bày ý kiến.

Thầy phong thủy thấy cả nhà họ Bành đều tỏ vẻ hết sức cung kính, bèn sẵn sàng nói cho họ biết:

“Nhà này tất nhiên có vấn đề, cứ theo sự quan sát của lão phu, do hình thế của căn nhà mà sinh ra những người lùn như vậy. Nếu lại phạm sát vào năm đó, thời nhà này còn bị tuyệt tự nữa”,

Hai người trong nhà họ Bành nghe chưa dứt lời đã vội quỳ xuống, khóc lớn lên, đầu cúi sát mặt đất, luôn luôn đập đầu lậy ục, đồng thời miệng cũng kêu lớn: xin đại sự ra ân cứu giúp , ra ân cứu giúp.

Ông thầy họ Sái trước đây đã có nghiên cứu nhiều về cách phong thủy cứu bần (dùng địa lý để cứu người nghèo) và ông ta có nhiệm vụ tới đây khảo sát địa lý, đặc biệt vì nhà họ Bành mà tìm cát địa để giúp họ.

Nửa tháng trôi qua, quả nhiên ông tìm được một nơi Đông Thành, khu đất này phong cảnh xung quanh rất tươi sáng đẹp đẽ, cảnh sắc vui mắt. Trước mặt có hòn núi nhỏ tròn trịa đẹp đẽ, hết sức hữu tình. Do đó, nhà họ Bánh bèn cấp tốc cho gọi thợ thuyền, làm việc suốt ngày đêm, cứ chiếu theo đồ án của ông thầy mà xây cất đúng như vậy. Sau 1 tháng, ngôi nhà hoàn thành, ca nha đều bỏ nhà cũ, dời đến ở nhà mới.

Sau 1 năm, hai nàng dâu trường và thứ đều lần lượt ……………………..đã khóc rất lớn tiếng rất lớn con. Đến khi lớn, mày rậm, mắt to, chân tay đều dài. Tuổi chưa đầy 18, mà thân hình rất khói ngỏ hùng vĩ, tướng mạo đường đường. Sau đó, Con cháu nhà họ Bành, đều không còn thấy xuất hiện những chú lùn bé nhỏ. Trái lại người nào người ấy đều xuất quần bat tuy, nhân tài đông đúc, và nổi danh là 1 gia tộc lớn, giàu sang lâu bền. Do đó, địa phương này mới mang tên là Bành Trạch. Nguyên do cái tên “Bành Trạch” cứ theo truyền thuyết là phát xuất từ đó.