Kiến thức

Danh hiệu Hòn ngọc viễn đông dành tặng cho Thành Phố Hồ Chí Minh

Lúc ban đầu thành phố Hồ Chí Minh là nơi hoang vu, chính người Pháp đã đặt ra cái tên này, với mục đích dùng để cạnh tranh với người Anh về mặt thuộc địa, vì lúc này chỉ có hai nước này có khả năng xâm chiến lớn nhất. Khi đó vùng Viễn Đông sẽ gồm nhiều nước như là Nhật Bản – Trung Quốc – Campuchia – Lào – Hàn Quốc – Philippies – Malaysia – Singapore – Thái Lan – Indonesia và Việt Nam.

Hòn Ngọc Viễn Dông đề cập đến Quận 1 ngày xưa của Sài Gòn

Danh hiệu Hòn Ngọc Viễn Đông chính là do thực dân Pháp dùng để nói tới thành phố Sài Gòn lúc bấy giờ, còn hiện nay là thành phố Hồ Chí Minh. Đây là khu vực thủ đô cho liên bang Đông Dương vào đầu thế kỷ hai mươi.

Lúc giai đoạn Pháp thuộc thì Thành phố Hồ Chí Minh đã là một trung tâm trọng điểm về rất nhiều mặt đi từ kinh tế – giáo dục – văn hóa, có thể coi đây là một Paris thu nhỏ đặt tại cả một vùng Viễn Đông. Nói với cái tên đầy hoa mỹ như vậy thôi nhưng diện tích không lớn. Nhưng lại có rất nhiều thứ sang trọng mà đắt tiền đều được đặt ở đây, ngoài ra những vùng đất còn lại chỉ là đất hoang mà thôi bao gồm đầm lầy – hoang sơ nẳm lểnh khểnh.

Không chỉ như vậy mà cái tên này gắn liền với việc Pháp biến thành phố Hồ Chí Minh trở thành một địa điểm vô cùng xa xỉ dùng để ăn và chơi. Từ Viễn Đông ở đây là dùng để nói tới ba nước Đông Dương là chính.

Chợ Bến Thành được nhắc đến trong danh xưng Hòn Ngọc Viễn Đông

Sau này khi chiến tranh thế giới thứ nhất đã hoàn thành thì một vị kiến trúc sư đã tiến hành thiết kế lại thành phố Hồ Chí Minh với việc điều chỉnh lại khá nhiều thứ. Đi từ việc tăng cường các ngành phát triển khác như công nghiệp cùng với đó là ngành xuất khẩu, thay đổi lại toàn bộ cơ sở hạ tầng, đô thị lại các phố thị. Nghe thì khá là hay nhưng về mặt tiền bạc thực hiện thì lại không đáp ứng được. Chứng tỏ rằng cách quy hoạch này chỉ có thể nằm ở mức lý thuyết mà thôi.

Quá trình để biến thành phố Hồ Chí Minh thành Hòn Ngọc Viễn Đông được tiến hành từ thời điểm Pháp tiến vào nước ta 1859, nhưng khi thực hiện lại chỉ tập trung vào một khu vực chỉ có diện tích rất nhỏ là ba kilomet vuông mà thôi, còn một phần rộng lớn còn lại thì không đụng đến, nên dù là có phát triển thì cũng chỉ nằm ở mức nhỏ bé mà thôi.

Nếu chúng ta đem ra so sánh với những thuộc địa khác của Mỹ – Anh hay Hà Lan thì thấy rằng Hòn Ngọc Viễn Đông này chỉ được xây dựng với một tinh trạng mỏng manh và yếu ớt mà thôi. Điều cốt lõi ở bên trong đó là kiếm lợi nhuận từ quá trình vơ vét trên quy mô lớn, mô hình kinh tế cũng chẳng thể phát triển được. Điều này được chứng minh khi chúng ta nhìn vào Bangkok hoặc là Singapore chẳng hạn, hai nơi này đã trở thành vùng trọng điểm chiến lược, hải cảng lớn, nằm trên tuyến đường quốc tế, nơi thông thương cho toàn thế giời, còn thành phố Hồ Chí Minh lúc này còn kém rất xa.

Kim Tự Tháp chuyên Vòng Đá Thạch Anh ở HCM:

https://kimtuthap.vn/dia-chi-cua-hang-ban-vong-tay-da-thach-anh-gia-re-tai-tp-hcm/

Theo như một số nghiên cứu đến từ các nước tây phương thì họ nhận định rằng việc Pháp xây dựng thành phố Hồ Chí Minh này, họ đặt nặng về việc thể hiện là nhiều, bằng các con đường bắt mắt – nhà cửa đẹp. Nhưng với những công trình cần thiết khác thì lại chẳng có như hạ tầng vật chất. Chính từ đó mà đưa người dân ở đây tới những nơi sinh sống bẩn – lầy – mất vệ sinh. Đây là một cách quy hoạch hoàn toàn giả tạo, chỉ để cho người khác nhìn vào vẻ bề ngoài còn ở bên trong thì chẳng có gì cả.

Tp.HCM hiện nay là đô thị hiện đại của thế giới

Tới khoảng năm 1950 thì Hoa Kỳ đã ra tay hỗ trợ cho thành phố Hồ Chí Minh để thực sự biến thành một khu vực trung tâm và là thành phố lớn nhất về phía nam, quy mô cũng như là dân cư đều được tăng lên, thế nhưng Pháp thì lại trở nên yếu dần và bị phá vỡ. Cùng với việc mọi người đổ xô đến đây một là lánh nạn, sau là chốn tránh đã biến thành phố Hồ Chí Minh trở thành một khu ổ chuột với diện tích khổng lồ.

Bây giời thành phố Hồ Chí Minh đã phát triển hơn khi còn là Hòn Ngọc Viễn Đông, nhưng nếu xét chi tiết thì đưa thực sự phù hợp với tiềm năng sẵn có, do đó mà một số nhà đứng đầu đã đưa ra quan điểm là cần phải có sự thay đổi để biến thành phố Hồ Chí Minh vượt lên một cấp độ hoàn toàn mới, quyết tâm để lấy lại được cái tên Hoàn Ngọc Viễn Đông một thời.