Kiến thức

Danh Vọng và người đang tu hành

Giả sử khi bạn có được danh vọng và địa vị cao trong xã hội thì bạn có được niềm vui và hạnh phúc trong cả một cuộc đời hay không, có được sự bình yên thoải mái cả đời hay không. Thực tế cho thấy để đạt được hai điều này, đôi khi bạn phải đổi bằng niềm vui, hạnh phúc, lo lắng, bất an, tính toán, âm mưu, làm điều xấu.

Đối với một người tu hành thì danh vọng không phải là thứ quý nhất, chúng sẽ không tồn tại mãi mãi, một khi chúng ta chết đi thì chúng cũng sẽ tan biến đi mất. Danh vọng là thứ trên hết phải loại bỏ.

Đa phần con người đều nghĩ rằng, có địa vị và có danh vọng, có tài sản và có tiền bạc càng nhiều thì càng hạnh phúc. Nhưng họ lại không nhận thức được rằng, hạnh phúc không hề tồn tại mãi mãi và chúng vô cùng mỏng manh dễ bị phá hỏng.

Xem các mẫu Tiền Xu mang lại Danh Vọng: https://kimtuthap.vn/san-pham/dong-xu-phong-thuy-viet-nam/

Xét ngược lại, đời sống của người, muốn tồn tại và phát triển, hay mọi yếu tố đều cần phải có tiền bạc. Chẳng hạn như việc ăn – uống – nghỉ ngơi – mặc – sinh hoạt thường ngày. Nhưng những thứ này là vô thường, đến một lúc nào đó cũng sẽ biến mất và rời bỏ bạn mà đi.

Người xấu sẽ tìm kiếm danh vọng thông qua việc làm xấu, âm mưu thủ đoạn, từ đó tạo nên tôi ác, liên lụy tới nhiều người khác. Đây cũng chính là thực tế mà chúng ta đang tồn tại, thứ mà mọi người đều chạy theo.

Đức Phật và giáo lý trí tuệ của người đã mở ra con đường mới cho con người, mở mắt cho ta thấy, biết cách sống.

Bạn suy nghĩ như thế nào về đoạn cuối cùng của dang vọng. Thế gian ai cũng đều tìm kiếm danh vọng, danh vọng là thứ thế gian nhọc công để lấy. Con người nếu không học tập, không tự học trí tuệ của Phật Pháp thì làm sao xem danh vọng là vô thường.

Một người khi tách khỏi danh vọng thì người ấy phải có được tri thức và nhận thức được sự giả dối của cuộc đời, chỉ có không tranh dành thì đời sống mới an tĩnh bình yên. Người xuất gia tu hành cũng có khi bị dao động, cũng có lúc cảm thấy tự hào vì cái danh lợi địa vị của mình.

Mong mỏi nằm sâu bên trong con người chính là thích được mọi người chú ý, tôn trọng, nể mặt, kể cả là một người bình thường hay là một người tu hành. Tuy nhiên nếu một người tu hành lâu thì họ không xem trọng điều này, ngược lại nếu xem danh vọng là thật thì hoàn toàn chưa đạt tới độ thực sự.

Người tu hành không nghĩ tới danh vọng, họ nghĩ tới sự đau khổ của mọi người, trong tâm niệm luôn muối cứu giúp để họ thoát khỏi khổ ải, giải thoát con người khỏi cái danh vọng hư ảo.

Khi thực hành được những điều tốt đẹp thì bạn đã bỏ được danh vọng trong cuôc đời. Đức Phật có nói rằng: ngôi vị chỉ là bụi, vàng bạc chỉ là gạch, lụa như vải thô, đại thiên thế giới như hạt tiêu, thịnh suy như cây bốn mùa.