Sách Phong Thủy và Sự Nghiệp (bí quyết chấn hưng sự nghiệp)

17. Làm quan sau 100 ngày mộ kết

Xưa kia một thầy địa lý đi ngao du sơn thủy, biết vùng núi hiểm trở nơi đây có linh khí bèn ghé tìm cách qua. Hôm đó trời nắng nóng nên ông ghé vào ngồi nghỉ mát dưới gốc cây đầu làng chân núi. Tại đây ông nhìn thấy một a nông dân đang miệt mài cày ruộng, đến khi mặt trời sắp đứng núi anh ta mới chịu tháo cày cũng vào gốc đa ngồi mở cơm nắm ra ăn.

Xem thêm các mẫu Thạch Anh Vụn:

https://kimtuthap.vn/cung-cap-da-thach-anh-vun-phong-thuy-dai-nen-nha-dung-trong-xay-dung/

Đá Thạch anh vụn được nhiều người dùng để rải mộ

Thấy một ông lão cùng ngồi ở đó nhưng không ăn uống gì cả, anh ta mới lên tiếng hỏi :

  • Xế trưa rồi ông không dùng cơm sao, hay là ông không sẵn mang theo, thôi cùng

nắm cơm này ăn với cho vui.

Anh nông dân vừa giở cơm, vừa mau mắn mời ông lão :

  • Mời ông dùng cơm…

Thấy thái độ anh nông dân dễ mến, ông cụ không khách khí, bèn vui vẻ ngồi lại cùng ăn. Bốn năm ngày như vậy, anh nông dân vẫn một lòng kính trọng Tả Ao, mời cơm và ông cũng không lần nào từ chối. Đến bữa cuối cùng, bỗng ông nói với anh nông dân :

  • Ta vốn là thầy địa lý, mấy hôm nay quanh quẩn vùng núi này vì phát hiện ra một khu

đất quý. Thân sinh ai được cải táng vào dó chỉ 100 ngày là phát. Xem anh là người có đức nên có ý giúp anh đặt một ngôi mộ sau này sẽ phát phúc, phát tài, cho anh nở mặt với thiên hạ…

  • Ông dạy quá lời, nhà tôi mấy đời nay đều là nông dân chân lấm tay bùn, bần hàn, đi

cày thuê cuốc mướn kiếm cơm qua ngày, mong gì nở mày nở mặt với ai?

  • Anh cứ yên tâm. Ta nói sẽ giúp anh được giàu sang phú quí trong vòng 100 ngày

thôi. Nào anh hãy dẫn ta ra nơi mộ thân sinh đi.

Anh nông dân bèn dẫn ông đi ra mô của cha anh ta. Xem xong ông nhận xét: “Mộ đặt nơi thế đất “thập bần, cô độc độc long” thế này, hèn chi suốt đời anh sẽ bần hàn cơ cực. Nơi “cô độc độc long không được núi, sông bao bọc, chỉ có thể làm đền miếu mà thôi. Phải đào lên cải táng, di dời qua nơi đất khác thôi”.

Nói rồi bảo anh nông dân đào mộ lên, xếp xương cốt vào một chiếc hũ đất. Hai người lần mò vào trong núi một hồi lâu đến một nơi thì dừng lại. Vừa chỉ tay vào một gò đất cây cối um tùm bên đường, ông bảo chàng trai: “Đây là thế đất Lục phú, tứ thủy quy triều” (4 dòng nước chảy về) và lại có sơn sơn chuyển cước” (chân núi ôm mộ huyệt). Anh hãy bạt hết cây cối trong gò này đi rồi đem đi cải táng cụ thân sinh vào đó”. Công việc xong đâu đấy, Ông cụ còn căn dặn :

  • Anh nhớ không cho ai biết chuyện này! Một trăm ngày nữa, vào ngày mùi tháng ngọ,

đúng giờ tý anh phải có mặt ở kinh đô, đứng ở cửa Đông kinh thành. Hễ gặp một người đàn ông mặc áo trắng, đi hài xanh, từ trong thành chạy ra, thì anh phải chạy lại báo: “ Con xin cứu ngài”, rồi cõng thẳng người ấy về giấu kĩ trong nhà, ngày ngày lo cơm nước cho tử tế. Anh cứ thế mà làm, đừng suy nghĩ gì hết!

Nói xong, cụ già từ biệt anh nông dân mà đi thẳng, loáng một cái chẳng biết ông cụ đi về đâu.

Đúng như lời dặn của cụ già, đúng ngày giờ hôm đó, anh nông dân lần mò ra cửa Đông kinh thành đứng đợi. Bỗng nghe có huyên náo ầm ĩ từ trong thành vọng ra, Ngoài tiếng chiêng, tiếng trống, tiếng quân reo hò, tiếng người gào thét, còn có cả lửa bốc cháy đỏ rực một góc trời. Hoảng sợ anh định quay về thì đột nhiên thấy một người đàn ông dáng thư sinh mặc áo trắng, đi hài xanh, hớt hải một mình chạy qua. Thấy vậy anh đánh bạo chạy đến bên nói to:

  • Thưa ngài, con xin cứu ngài!

Nói đoạn ghé vai cõng người ấy chạy một mạch vào núi về giấu trong nhà. Người ấy dáng chừng sợ hãi, suốt ngày im lặng nghe ngóng động tĩnh. Anh nông dân cũng chẳng dám hỏi han gì mà chỉ hàng ngày lo cơm nước chu đáo.

Vài ngày sau ở đầu làng bỗng có loa truyền rằng, đang biết vua ở đâu thì bảo cho quan quân kịp đưa vua về kinh. Nghe thấy vậy, ông khách mới cho anh nông dân biết mình chính là vua, mấy ngày trước đây bị bọn gian thần định soán ngôi. Rồi nhà vua sai anh ta đi bảo cho quan quân biết nơi vua đang ở ẩn. Khi đám lính quan quân kéo đến rước, nhà vua cho phép cả anh nông dân cùng đi theo mình về kinh thành.

Sau khi thiết triều, trấn an trăm họ nhà vua liền phong cho vị ân nhân của mình, anh nông dân chức quan nhị phẩm cùng vàng bạc lụa là nhiều vô kể. Anh nông dân đã đổi đời chỉ sau đúng 100 ngày cải táng.