Mặt Dây Chuyền Phật Đại Thế Chí Bồ Tát

Cành hoa sen xanh Đức Đại Thế Chí Bồ Tát

Cành hoa sen xanh là một pháp vật được Đức Đại Thế Chí Bồ Tát cầm trên tay, theo như kinh sách có ghi chép lại thì ngài được dùng để biểu thị cho tinh thần và nguồn ánh sáng của trí tuệ, chính vì thế mà ngài còn được gọi bằng những danh hiệu khác.

Đương nhiên mỗi một danh hiệu của Đức Đại Thế Chí Bồ Tát sẽ thể hiện cho một hạnh nguyện của người, có thể là đại hùng – đại lực – đại tinh tấn – ánh sáng của tri thức. Tất cả những yếu tố này sẽ được chiếu rọi xuống nhân gian, phá tan đi sự sân si của chúng sinh, biến đổi những điều buồn phiền thành hư không, đồng thời cũng là những thành phần để đưa người phàm tu thành Phật quả.

Xem thêm các mẫu Mặt Dây Chuyền Đại Thế Chí Bồ Tát: 

https://kimtuthap.vn/kim-tu-thap-chuyen-cung-cap-mat-day-chuyen-dai-chi-bo-tat-mon-phong-thuy-ban-nen-huu/

Với pháp khí là canh hoa sen màu xanh thì theo như hiểu biết, đây là loài hoa thể hiện cho sự thuần khiết, không hề vướng bận danh lợi của thế trần, chứa đựng một nguồn năng lượng to lớn để đi ra khỏi điều xấu xa. Bên cạnh đó với màu xanh của cành hoa sen thể hiện cho nguồn sáng của cõi trời, tương tự như biển trời bao la mênh mộng và yên bình.

Khi nói tới hạnh nguyện của Đức Đại Thế Chí Bồ Tát, thì chúng thuộc về phần tâm, tức là được nuôi từ bên trong, sự giác ngộ và thoát khỏi điều xấu. Muốn trở thành một người tu hành thì cần phải thoát khỏi ái dục. Chính Đức Đại Thế Chí Bồ Tát là tấm gương về tâm vô ngã, không cầu danh lợi, đây cũng là pháp tu thể hiện cho ý chí giác ngộ và để cơ thể được sạch.

Yếu tố tinh tấn và trí tuệ là điều kiện để có thể tu hành, đưa tới sự giải thoát, việc siêng năng cũng là một cách thể hiện, nếu bạn học đạo mà không có trí tuệ thì khó giác ngộ, không đủ mạnh để chặt đứt được buồn phiền. Bên cạnh đó còn phải làm việc thiện, giúp đỡ người khác, tâm thanh tịnh. Niềm vui không phải là sự hơn thua hay được mát hoặc sướng khổ, mà là có được sự kham nhẫn.

Nếu như miệng thì vẫn niệm Phật nhưng trong tâm lại có sự mơ tưởng hưởng lạc thì ấy trở thành ngộ miệng niệm Phật, cảnh giới của ý thanh tịnh và tuệ chánh định mà Đức Đại Thế Chí Bồ Tát muốn nói tới đó là tâm sáng suốt – vô chấp – vô ngã một cách tuyệt đối.

Trên thực tế thì với một người Phật tử bước đến điện Phật chốn Thiền môn thì phải để đôi dép ở bên ngoài, thân tướng phải trang nghiêm cúng kinh, tâm chánh niệm, ý thiện thành thì mới chân chánh khi đảnh lễ Đức Thế Tôn. Bỏ đi tất cả những điều xấu là một bước chuẩn bị để trở thành một người thượng thiện hơn, đường đến chư Phật sẽ được rút ngắn lại.

Mỗi một con đường tu hành đều không hề giống nhau, nhưng dù như thế nào nếu như vẫn luôn giữ được niềm tin và nghị lực thì sẽ đến được thành công. Đây cũng là ý nghĩa sâu sắc của cành hoa xanh mà Đức Đại Thế Chí Bồ Tát cầm trên tay. Oai lực của trí tuệ là công hạnh cao thượng của công phu tinh tấn tu tập của người tu hành.